Lí lão đầu an trí Diệp Lưu Vân trong một thạch ốc, để hắn nằm nghỉ ngơi, còn dặn Lí Hưng Nam đừng đi quấy rầy Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân cũng coi như hoàn toàn thả lỏng. Buổi tối cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc rồi. Không bao lâu sau, Lí lão đầu lại cầm một bát thang thuốc, dẫn theo Lí Hưng Nam bưng tới cho Diệp Lưu Vân. "Đây là thuốc chính ta sắc. Không phải thứ tốt gì, nhưng có thể giúp ngươi thích ứng nhanh hơn một chút, chỉ là hơi đắng một chút. Bây giờ nhiệt độ vừa vặn, ngươi muốn uống không?" Lí lão đầu hỏi Diệp Lưu Vân, sợ hắn không tin tưởng. Diệp Lưu Vân bách độc bất xâm, cũng không sợ hắn hạ độc, không có gì đáng lo lắng. Lập tức nói lời cảm ơn, làm phiền Lí lão đầu cho hắn uống thuốc xuống. Sau đó, Lí lão đầu liền dẫn theo Lí Hưng Nam rời đi, để Diệp Lưu Vân an tâm nghỉ ngơi. Thần thức của Diệp Lưu Vân cũng không nhìn thấy tình hình ngoài phòng, cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng nói chuyện thỉnh thoảng của Lí lão đầu và Lí Hưng Nam. Hắn vốn định ngủ một lát, nhưng bỗng nhiên lại có người ở ngoài viện gọi Dược Thần, nhờ Lí lão đầu giúp đi khám bệnh cho người khác. Ngay sau đó, Lí lão đầu lại dẫn theo Hưng Nam rời đi. Trước khi trời tối, hai người liền trở về viện tử. Lí Hưng Nam còn chạy tới, mang theo một chút lương khô cho Diệp Lưu Vân, hỏi hắn có đói không. Diệp Lưu Vân bây giờ cũng không thể ăn gì, cũng không đói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985605/chuong-1717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.