“Yêu thú?” Vị thống lĩnh râu quai nón kia giật mình, muốn chạy nhưng không né tránh kịp bổng xương của Thạch Viên, bị Thạch Viên trực tiếp đập cho nát óc. Vị thống lĩnh kia chỉ là Hậu kỳ Tạo Hóa Cảnh mà thôi, căn bản cũng không thể ngăn cản một đòn của Thạch Viên. Hỏa Vũ chỉ là nói cho Thạch Viên đi chặn bọn họ. Thế nhưng Thạch Viên lại cho rằng có thể đánh nhau rồi, vừa ra tay liền không hề lưu tình chút nào. Mấy bổng xương đập xuống, liền đập nát những binh lính kia thành thịt nát. Hỏa Vũ nhìn đến mức trực tiếp che mắt lại. Trong lòng hối hận đã gọi Thạch Viên đi ra. Bạch Hổ cũng theo đó nói: “Hơi quá rồi đó!” Thạch Viên còn hỏi Bạch Hổ: “Sao lại quá?” Bạch Hổ lại hồi đáp: “Đối phó với kẻ có cảnh giới thấp như vậy, ngươi trực tiếp dùng kiếm là được rồi! Dùng bổng xương đập, đập đến mức nát óc đầy đất, thật là ghê tởm!” Hỏa Vũ quả thực cạn lời rồi. Những yêu thú này đi theo Diệp Lưu Vân, mỗi lần Diệp Lưu Vân đều đã lên kế hoạch tấn công rõ ràng, sau đó cho bọn chúng chỉ thị rõ ràng, căn bản cũng không cần bọn chúng tự mình suy nghĩ. Hơn nữa Diệp Lưu Vân đa số thời điểm đều là dẫn bọn chúng đi liều mạng. Vì vậy ấn tượng của bọn chúng đều là vừa ra tay liền muốn liều mạng chém giết. Nếu như Diệp Lưu Vân không nhắc nhở bọn chúng, thì bọn chúng sẽ không nương tay. Ý nghĩ của bọn chúng cũng rất trực tiếp, căn bản cũng không nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985566/chuong-1678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.