Diệp Lưu Vân mang theo Kim Nguyên Huệ rời khỏi Kim Bằng Vương Triều, liền trực tiếp chạy đến Thiết Ưng Giáo. Đợi lúc hắn đến, Kinh Vô Địch đã đang nghênh tiếp hắn rồi. "Giáo chủ!" Diệp Lưu Vân vẫn giống như trước đây, thi lễ với Kinh Vô Địch. Một chút cũng không vì cảnh giới đã tăng lên mà lên mặt. Kinh Vô Địch kích động ôm bờ vai của hắn, lung lay một chút. "Nhiều năm như vậy không gặp, thế nào rồi?" "Mọi chuyện đều tốt!" Diệp Lưu Vân nhìn thấy Kinh Vô Địch, cũng cảm thấy rất thân thiết. Sau đó, Kinh Vô Địch lại nhìn thấy Kim Nguyên Huệ ở phía sau Diệp Lưu Vân. "Ha ha, tiểu tử ngươi, vừa trở về đã bắt cóc nữ vương của Kim Bằng Vương Triều đi rồi!" Kinh Vô Địch đã thu được tin tức của Diệp Lưu Vân và Kim Nguyên Huệ, cho nên mới ở đây chờ bọn họ. "Không phải hắn bắt cóc, là ta tự nguyện bị bắt cóc!" Kim Nguyên Huệ cũng tinh nghịch giúp Diệp Lưu Vân giải thích nói. Giống như chỉ sau một đêm, nàng lại khôi phục dáng vẻ Cửu công chúa ngây thơ hoạt bát ban đầu. Ngay cả Kinh Vô Địch cũng nhìn đến lắc đầu liên tục, cảm thấy không thể tin nổi. "Đây vẫn là nữ vương của Kim Bằng Vương Triều sao! Tiểu tử kia thật là có bản lĩnh, có thể khiến phụ nữ thay đổi lớn như vậy!" Đương nhiên, những điều này hắn cũng chỉ nghĩ nghĩ trong lòng. Kinh Vô Địch kéo Diệp Lưu Vân, dẫn bọn họ vào Thiết Ưng Giáo. Giáo chủ Mã Thần Hưng cũng đang lo liệu chào đón Diệp Lưu Vân trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985494/chuong-1606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.