"Hấp thu thần hồn, chân nguyên và huyết nhục của các ngươi, khôi phục trạng thái của ta. Sau đó dùng Phật quang chi lực của các ngươi, từ nơi này giết ra ngoài!" Con cương thi không chút che giấu nói. "Phật quang chi lực? Chúng ta đâu có a?" Mạnh Trường Hưng không khỏi hỏi ngược lại. "Ha ha," con cương thi lại cười cười, tiếp tục nói: "Các ngươi thì không có. Nhưng có những người, sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới!" Con cương thi nói xong, liền nhắm mắt lại, ở một bên nhắm mắt dưỡng thần. Bọn họ cũng lập tức hiểu ra, con cương thi muốn dùng bọn họ làm con tin, chờ Diệp Lệ Vân và A Nhã cắn câu. Nếu không thì, nó hoàn toàn có thể trực tiếp hấp thu lực lượng của bọn họ rồi. Bọn họ có thể cảm giác được, thần hồn và chân nguyên của con cương thi, đều không chịu ảnh hưởng. "Xem ra trận pháp ở đây, là do con cương thi này bố trí. Nếu không không thể nào chỉ có nó không chịu ảnh hưởng." Quách Đạt ở trong lòng suy đoán. "Ngươi cứ tự tin như vậy là sẽ dụ được người khác đến sao?" Mạnh Trường Hưng tiếp tục hỏi. "Bọn họ không có lựa chọn. Nếu bọn họ muốn sống, thì chỉ có một con đường này mà đi!" Con cương thi hờ hững nói. "Con đường này thông tới đâu?" Mạnh Trường Hưng lại tiếp tục hỏi. Con cương thi đột nhiên mở mắt nhìn Mạnh Trường Hưng một chút, do dự một lát, vẫn nói cho hắn biết: "Nói cho các ngươi cũng không sao. Điểm cuối của con đường này, chính là thông tới mộ bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985428/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.