Một số võ tu trúng độc muộn hơn, cũng đều xuất hiện triệu chứng trúng độc. Điều này khiến những võ tu chưa trúng độc, trốn xa hơn. Diệp Lưu Vân và phân thân, đành phải chia nhau ra truy kích những võ tu đó. Hai người bọn họ còn lấy ra Kim Cương Thần Cung và Thị Huyết Ma Cung, bắt đầu dùng tên bắn giết võ tu ở đằng xa. Rất nhanh, những võ tu chưa trúng độc kia, cũng tụ tập cùng một chỗ, bắt đầu vây công Diệp Lưu Vân và phân thân. Chiến trường khắp nơi bừa bộn, có gần trăm tên võ tu miệng sùi bọt mép ngã xuống tại chỗ. Các võ tu khác, thì đều ở đằng xa vây công Diệp Lưu Vân và phân thân. Nhưng hai người bọn họ, cũng vừa chiến đấu, vừa phóng thích độc khí, không ngừng tăng nhanh tiến độ độc chết những võ tu kia. "Mau bỏ đi! Bọn chúng muốn độc chết tất cả chúng ta! Để không cho chúng ta bại lộ thân phận của bọn chúng!" Cuối cùng có võ tu thông minh phản ứng lại. Thế là chúng võ tu, liền bắt đầu chạy tứ tán khắp nơi. Diệp Lưu Vân và phân thân truy sát một hồi, nhưng cũng không thể đuổi theo mọi hướng, cuối cùng chỉ đành phải trở về hội hợp với mọi người. "Khoảng chừng có thể để lọt hơn một trăm người đi!" Diệp Lưu Vân ước tính nói. "Lần này, chúng ta đã kết thù oán với cả hai bên rồi!" Quách Đạt bất đắc dĩ nói. "Ai!" Mạnh Trường Hưng thở dài một hơi. "Dọn dẹp chiến trường thôi?" Diệp Lưu Vân cũng không nói nhiều. Kết quả này là khó tránh khỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985393/chuong-1505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.