Những đợt tấn công liên tiếp của bầy hung thú thường xuyên khiến Diệp Lưu Vân và phân thân đứng lên cũng khó khăn. Phân thân đã dùng tới áp chế huyết mạch, còn dùng tới Liệt Diễm Thần Đao, tình hình lập tức chuyển biến tốt hơn một chút. Nhưng huyết mạch của Diệp Lưu Vân đã đạt đến thần giai, nên hắn cũng không muốn dùng. Dưới sự bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể dùng tới Đồ Ma Đao. Nếu không dùng binh khí nữa, hắn đều gần như không còn sức đánh trả. Đồ Ma Đao cũng đã bị kìm nén lâu rồi! Diệp Lưu Vân bởi vì muốn tăng lên thực lực các phương diện, cho nên gần đây cơ hội dùng đao không nhiều. Nó vừa ra, thấy đối thủ nhiều như vậy, cũng hưng phấn không thôi, một trận run rẩy vang vọng. Diệp Lưu Vân cũng dùng tới Đao Ý, bắt đầu đại khai sát giới, toàn lực phản kích. Bởi vì bốn phía đều là hung thú, Diệp Lưu Vân tùy ý chém tới bốn phía, đều sẽ có hung thú ngã xuống. Diệp Lưu Vân không dùng hỏa diễm và các lực lượng như Phật Ma Chi Lực, mà hoàn toàn dựa vào Đao Ý đơn thuần để chiến đấu. "Thật có lỗi, để ngươi kìm nén lâu rồi, hôm nay cứ để ngươi đánh cho đã!" Diệp Lưu Vân dùng thần thức truyền âm cho Đồ Ma Đao. Đồ Ma Đao cũng dị thường hưng phấn, phát ra tiếng đao minh "coong coong" đáp lại Diệp Lưu Vân. "Thanh đao này không đơn giản a!" Quách Đạt thường xuyên sử dụng bảo vật, thấy đao của Diệp Lưu Vân vậy mà có thể tự minh, liền biết tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985373/chuong-1485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.