La Vân thấy đan thành công, mà lại còn tốt hơn so với nàng luyện chế, không khỏi cũng rất vui vẻ. Nhưng nàng rất nhanh liền lo lắng Diệp Lưu Vân tính sổ với nàng, cho nên không dám nói chuyện với Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân sớm đã quên chuyện của nàng rồi. Mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng vẫn mặt mang vẻ vui mừng hướng về mấy người lung lay đan bình, bước ra khỏi trận pháp để phân đan dược cho mọi người. "Rống!" Đột nhiên một tiếng rống to, Thiết Bối Thương Viên từ xa chạy nhanh đến. Diệp Lưu Vân nghe tiếng, lập tức lùi lại một bước, lui về trận pháp. Mà vị trí hắn vừa nãy đứng, lại "oanh" một tiếng, bị đánh ra một cái hố to. Một nam tử áo trắng trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người. "Thật sự là đáng tiếc a! Thương Viên, ngươi lại muốn giúp nhân loại đối địch với ta sao?" Nam tử áo trắng kia hỏi. "Chuyện gì xảy ra vậy? Ta còn tưởng rằng con khỉ ngốc kia muốn cướp đan dược, không ngờ nó là đến giúp chúng ta sao? Người này là ai?" Mạnh Trường Hưng hỏi Quách Đạt. Quách Đạt cũng lắc đầu. "Nghe lời hắn nói, có lẽ là một yêu thú chân chính!" Diệp Lưu Vân dùng kim đồng quan sát một phen nam tử áo trắng kia, đột nhiên hỏi: "Ngươi chính là Cửu Vĩ Bạch Hồ kia?" "Sao? Rất kỳ quái sao? Khế ước giữa chúng ta, sau khi ngươi rời khỏi lãnh địa của ta liền mất hiệu lực rồi. Ta đến giết ngươi, cũng không tính là vi phạm hợp đồng!" Nam tử áo trắng kia nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985353/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.