Cảm giác đau đớn kịch liệt như Diệp Lưu Vân dự đoán đã không xảy ra. Dược hiệu của viên đan dược huyết mạch kia có sự khác biệt rõ ràng so với đan dược luyện thể trước đây. Nó chỉ đang lặng lẽ thay đổi chất lượng của mỗi một giọt máu trong cơ thể, tiến hành sự thay thế máu cũ và mới. Sau khi phục dụng đan dược không đến nửa canh giờ, Diệp Lưu Vân liền cảm giác được mình khát không chịu nổi, cần đại lượng nước để bổ sung. Hẳn là sau khi máu được thay thế, cần bổ sung nước. Thế là hắn đi tới ao nước suối sinh mệnh trong thế giới không gian, cả người trực tiếp ngâm vào trong, vừa hấp thu vừa trực tiếp há miệng uống ở bên trong. Chuyện khát thì uống sinh mạng nước suối như thế này, cũng chỉ có Diệp Lưu Vân mới có thể xa xỉ như vậy. Mà lại, trên con đường tu luyện hắn cũng từ trước đến giờ không tiếc tiêu hao tài nguyên. Đương nhiên, hồi báo cũng là vô cùng phong phú. Lần này cũng giống vậy, sinh mạng nước suối không chỉ có thể đề thăng sinh cơ trong cơ thể hắn, tăng nhanh sự thay cũ đổi mới của máu, mà còn cùng với viên đan dược kia cải thiện phẩm chất huyết mạch của hắn. Diệp Lưu Vân chỉ cảm giác được, máu trong cơ thể mình, cứ cách nửa canh giờ lại đổi mới toàn bộ một lần. Mà mỗi một lần sau khi đổi mới toàn bộ, hắn liền cảm giác được lực lượng huyết mạch của mình, đã có sự tăng lên về chất. Thậm chí cảm thấy mình càng có sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985338/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.