Diệp Lưu Vân cũng đáp ứng Khúc Tĩnh: "Được, ta chờ ngươi tin tức rồi ra tay!" Nhưng hắn nói xong, lại bỗng nhiên cười cười. "Sao vậy?" Khúc Tĩnh có chút không hiểu, Diệp Lưu Vân đang cười cái gì. Diệp Lưu Vân chậm rãi nói: "Ta chỉ là muốn ngươi tận mắt nhìn kết quả mà thôi! Bằng không, ngươi cho rằng vì sao ta nhất định phải chờ ngươi xác nhận? Ta cần sự giúp đỡ và đồng ý của ngươi sao?" Khúc Tĩnh nghe vậy cũng ngẩn người, ngay lập tức gật đầu. Lời Diệp Lưu Vân nói tuy rằng khó nghe một chút, nhưng lại là sự thật. Diệp Lưu Vân tuyệt đối có thực lực trực tiếp ra tay, không cần đi trưng cầu ý kiến của hắn. Sở dĩ Diệp Lưu Vân nói như vậy, cũng là đang nhắc nhở Khúc Tĩnh, sau khi chuyện thành đừng có đổi ý. Bằng không, hắn diệt Tây Phượng Vương thế nào, thì có thể diệt Khúc Tĩnh như thế. Khúc Tĩnh trước khi đi, cũng hỏi Diệp Lưu Vân: "Ngươi trước khi đến đây, đã chuẩn bị tốt kế hoạch này rồi sao?" Diệp Lưu Vân nhìn một chút Khúc Tĩnh, lại cười lên: "Ngươi thật sự coi ta là ác ma rồi sao! Haha, cũng tốt, ngươi tùy ý đi!" Diệp Lưu Vân cũng biết, lần trước hắn diệt bốn mươi vạn đại quân làm thức ăn cho đàn thú, cũng thật sự làm bọn họ sợ hãi. Ấn tượng kiểu này, cũng không thể vãn hồi. Nhưng ác ma thì ác ma vậy, hắn cũng không sao cả. Hắn đến đây tìm tài nguyên, tu luyện, những chuyện khác, hắn đều không để ý. Hơn nữa có cái danh hiệu ác ma này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985309/chuong-1421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.