"Khúc công chúa, chúng ta không phải đã giải thích với ngươi rồi sao? Chúng ta không phải muốn giết ngươi, mà là mời ngươi về làm khách. Chỉ cần ngươi phối hợp, chúng ta cam đoan, ngươi và những tùy tùng của ngươi, một cọng tóc gáy cũng sẽ không thiếu!" Vũ tu dưới núi đáp lại. "Là ai phái các ngươi đến? Các ngươi muốn đưa ta đi đâu? Ngươi không nói rõ ràng, làm sao ta dám đi theo ngươi!" Khúc Uyển Oánh lại lần nữa hỏi. Vũ tu dưới núi kia, quan sát Diệp Lưu Vân và những người khác một lượt, thấy cảnh giới của bọn họ đều không cao, mà Diệp Lưu Vân thì căn bản không hề hiển lộ cảnh giới. Cho nên hắn nghĩ nghĩ, cảm thấy Khúc Uyển Oánh và những người khác, hiện tại có chắp cánh cũng khó bay. Cho dù bọn họ bây giờ quay đầu chạy, cũng sẽ bị bọn hắn đuổi kịp. "Được rồi, nếu công chúa nhất định phải biết mới chịu theo chúng ta đi, vậy ta sẽ nói rõ cho ngươi biết, chúng ta là do phò mã phái tới. Bây giờ có thể đi được chưa?" Vũ tu kia nói ra sự thật. "Phò mã đế quốc? Các ngươi đừng nói giống như phò mã của ta, ta không với cao nổi đâu!" Khúc Uyển Oánh châm chọc nói. Phụ thân nàng là Vương, nàng tự nhiên cũng được gọi là công chúa. Thế nhưng phân lượng của công chúa như nàng, và phân lượng của công chúa đế quốc, vậy cũng là kém quá nhiều rồi! "Khúc công chúa nói đùa rồi! Đương nhiên là phò mã của đế quốc chúng ta!" Vũ tu kia cũng ngượng ngùng cười bồi. "Phò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985292/chuong-1404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.