"Chủ nhân, trước đó ta đã hấp thu vào một chút!" Diệp Thiên Đao nghe vậy, lại khẩn trương lên. Diệp Lưu Vân cười an ủi nàng nói: "Không sao, trước đó ta không cảm nhận được, hẳn là không có loại đồ vật kia. Về sau nàng cảnh giác một chút là có thể rồi!" Lúc này Diệp Thiên Đao mới yên tâm xuống, lập tức dùng chân nguyên che kín toàn thân mình, cũng không còn đưa tay đi chạm vào bông tuyết. Chờ bọn hắn đi đến chỗ gần, ngay cả thần thức của Diệp Thiên Đao cũng đều có thể phát hiện những Tuyết Tinh Linh kia, nàng mới hoàn toàn yên tâm lại. "Không sao đâu, chúng không dám trực tiếp công kích chúng ta!" Tạ Thiên Hoằng còn biểu diễn một chút cho Diệp Thiên Đao xem, đưa tay đón một chút Tuyết Tinh Linh. Những Tuyết Tinh Linh kia, đều sẽ cố gắng tránh né bàn tay của hắn. Cho dù bị hắn hút tới trong lòng bàn tay, cũng không dám phát động công kích. Thậm chí Tạ Thiên Hoằng dùng chân nguyên nghiền nát chúng, chúng cũng không làm ra bất kỳ phản ứng nào. Diệp Lưu Vân thấy thế, trong lòng khẽ động, mở miệng hỏi: "Tạ huynh, ngươi giết chúng như vậy, sẽ không gây nên sự trả thù của chúng sao?" Tạ Thiên Hoằng nghe vậy, cũng do dự một chút: "Hẳn là sẽ không đâu! Những Tuyết Tinh Linh này gan rất nhỏ!" Lời hắn vừa dứt, Diệp Lưu Vân liền phát hiện, những Tuyết Tinh Linh ở xa kia, đã bắt đầu tụ tập. Chỉ là còn không quá rõ ràng. "Vậy thì tốt! Bằng không thì thứ này số lượng thật sự rất nhiều, đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985259/chuong-1371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.