“Không phải ý đó!” A Tinh giậm chân một cái. Có chút sốt ruột. “Vậy là ý gì?” Diệp Lưu Vân không hiểu hỏi. A Tinh do dự một lát, mới đỏ mặt nói ra: “Sính lễ là cho cha ta, cho dù ông ấy có trả lại cho chúng ta, cũng không phải toàn bộ! Con sợ huynh tiêu tốn quá nhiều…” “Ha ha!” Diệp Lưu Vân nghe vậy, nhịn không được bật cười. “Muội vì huynh mà suy nghĩ, huynh còn cười muội!” A Tinh bị hắn cười đến mặt càng đỏ hơn. “Nàng sợ sau này chúng ta không đủ tiền sinh hoạt đúng không?” Diệp Lưu Vân trực tiếp nói toạc ra! “Huynh… Muội không thèm quản huynh nữa!” A Tinh nghe vậy, xấu hổ đến mức ôm mặt chạy đi. Diệp Lưu Vân nhìn bóng lưng A Tinh chạy đi, trong lòng cũng là không nhịn được cười. Diệp Thiên Đao thấy vậy, đột nhiên cảm thấy, vẫn là phu nhân có tiên kiến chi minh. “Chủ nhân vẫn rất thích cô nương này!” Diệp Lưu Vân đợi A Tinh đi rồi, lại quay về tiếp tục tu luyện. Những ngày này thời gian tu luyện của hắn lại ít đi, đột phá đến Địa Tôn hậu kỳ cần thời gian dài hơn, hắn càng phải tranh thủ thời gian. Chuyện sính lễ, hắn căn bản cũng không để ở trong lòng. Cho đến ngày thứ hai A Tinh đến gọi hắn, hắn mới từ trong phòng bước ra. “Người của bộ lạc Sâm Điền và bộ lạc Liệp Lang đều đã đến rồi, chỉ còn thiếu huynh!” A Tinh cố ý đến gọi hắn. “Đi thôi!” Diệp Lưu Vân thong thả dẫn A Tinh, chạy đến chỗ ở của tộc trưởng. Bên ngoài chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985249/chuong-1361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.