Thế nhưng, còn chưa đợi Diệp Thiên Đao nói ra bộ kia Diệp Lưu Vân đã dạy nàng, A Tinh liền thấy Diệp Lưu Vân đi ra. Nàng một mực lo lắng Diệp Lưu Vân, cho nên vẫn luôn chú ý hướng này. “A Vân về rồi, chúng ta hỏi A Vân đi!” Nàng cho đến bây giờ, vẫn cho rằng Diệp Thiên Đao có chút ngốc, nói chuyện nói không rõ. Nàng đã quen có chuyện gì là đi hỏi Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân sau khi đến, lại chiếu theo chuyện vừa bịa ra, giải thích cho mọi người nghe một lần. “Vậy sao ngươi không nói sớm với ta, làm hại ta cũng một mực bị che đậy trong đó!” A Tinh oán giận nói. Diệp Lưu Vân cười ha ha: “Nói sớm cho ngươi, ngươi còn có thể thu lưu hai chúng ta sao!” “Vậy ngươi lại có người bảo vệ, lại có cao thủ tùy tùng, chờ ngươi khôi phục ký ức sau này, có rời khỏi bộ lạc không?” A Tinh trực tiếp hỏi. “Cái này… thật ra ta đến bộ lạc ở tạm, cũng chỉ là muốn tạm thời trốn tránh một chút cho thanh tịnh, sớm muộn gì cũng phải đi!” Diệp Lưu Vân vốn không định nói ra, trực tiếp lặng lẽ rời đi. Thế nhưng A Tinh hỏi, hắn lại không muốn lừa A Tinh, cho nên mới nói thật ra. A Tinh nghe vậy, nước mắt đảo quanh hốc mắt, xoay người chạy đi. Những tộc nhân khác cũng sửng sốt một chút xong, lắc đầu thở dài rồi bỏ đi. Chỉ có A Mộc thủ lĩnh đi tới vỗ vỗ vai Diệp Lưu Vân, an ủi hắn nói: “Bọn họ đều là tính tình trẻ con, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985236/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.