Vào buổi tối, những người trong bộ lạc đi chiến đấu cũng lần lượt trở về. Diệp Lưu Vân dùng thần thức quét một lượt, phát hiện số người đã giảm hai ba trăm. Người trong bộ lạc ai nấy đều rất giỏi bắn cung. Cung tên của họ tuy khá kém cỏi, nhưng đều bắn rất chuẩn. Nếu Diệp Lưu Vân dùng cung tên của họ, e rằng cũng sẽ không bắn chuẩn xác được. "Nhìn cho kỹ đây!" A Tinh vừa nói, vừa giương cung cài tên, nhắm mục tiêu một lúc, chờ đến khi có cơ hội thích hợp mới bắn mũi tên ra. Trên bầu trời, con chim ưng kia cũng bi minh một tiếng, rồi rơi xuống khỏi bầu trời. "Một khối linh thạch trung phẩm!" A Tinh cười, đưa bàn tay nhỏ bé của nàng về phía Diệp Lưu Vân! "Ngươi đúng là lợi hại thật đấy!" Diệp Lưu Vân tán thán, đặt một khối linh thạch trung phẩm vào lòng bàn tay của nàng. Sau đó, mấy người lại đến nơi chim ưng rơi xuống, thu chim ưng lại và coi đó là chiến lợi phẩm. A Tinh vô cùng hâm mộ nhẫn trữ vật của Diệp Lưu Vân và Diệp Thiên Đao. Nàng còn chưa có thứ đồ như vậy. Diệp Lưu Vân lật tìm trong nhẫn trữ vật của mình, tìm mãi cũng không thấy cái nào thích hợp. Cuối cùng, hắn đành phải dùng phân thân thu nhỏ một chiếc nhẫn trữ vật, biến nó thành ba chiếc. Diệp Lưu Vân lúc này mới lấy một chiếc nhẫn trữ vật, tặng cho A Tinh. A Tinh kích động đến mức không biết nói gì, cẩn thận từng li từng tí mà đeo chiếc nhẫn trữ vật đó lên tay! "Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985227/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.