Thật ra những lời này của Diệp Lưu Vân là có chút dụng ý dọa người. Hắn cũng không biết Thác Mộc Hải cụ thể sẽ phái bao nhiêu người đến phản công hắn. Cũng không biết địa điểm phản công ở đâu. Hắn chỉ biết, bây giờ hai bên thế lực ngang nhau. Hơn nữa khí thế dị tộc rất yếu, là một cơ hội tuyệt vời để tiêu diệt dị tộc. Nếu dị tộc không phản công, chỉ phòng thủ, thì lần này hắn sẽ vẫn đánh thẳng đến hang ổ dị tộc. Nếu bọn họ phản công, thì sẽ quyết chiến ở trên đường. “Cái này...” Những thống lĩnh đó cũng ngớ người ra, không ngờ, cuộc chiến nhỏ mà bọn họ nghĩ trước đó, vậy mà lại là quyết chiến. “Chúng ta cũng không có chuẩn bị gì cả...” Có vài thống lĩnh lầm bầm nói. “Chuẩn bị cái gì?” Diệp Lưu Vân hỏi ngược lại: “Vật tư tiếp tế các ngươi đều đã nhận được rồi, còn muốn chuẩn bị gì nữa? Là muốn cùng người nhà và bằng hữu cáo biệt sao?” Các binh sĩ đều có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào, điểm này, thật ra bắt đầu từ thời khắc đó bọn họ lên chiến trường, đã có chuẩn bị tâm lý rồi. Chỉ là những thống lĩnh này, vẫn không muốn đối mặt mà thôi. “Trận chiến này, không biết có thể trở về được không!” Có thống lĩnh cảm khái nói. “Cho nên, tranh thủ trên đường vẫn còn thời gian, hãy tranh thủ cáo biệt với những người bên cạnh các ngươi đi!” Diệp Lưu Vân nói với bọn họ. Những thống lĩnh này, lập tức cũng đều truyền lệnh xuống dưới. Cả đại quân, lại lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985208/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.