"Làm sao có thể giống nhau được chứ?" Diệp Lưu Vân nhất thời cũng không biết phải giải thích thế nào cho phải. "Chẳng lẽ ngươi chê ta là yêu thú?" Lôi Minh trực tiếp hỏi. "Ta làm sao có thể chê ngươi được chứ! Ta đã nói rồi, ta vĩnh viễn sẽ không chê ngươi đâu! Nhưng không phải nhất định phải có loại quan hệ đó a!" Diệp Lưu Vân giải thích. "Nhưng ta muốn!" Lôi Minh khẽ nói. Nàng bây giờ đã lớn thêm không ít, đối với chuyện nam nữ, cũng có chút cảm giác mông lung. "Đợi ngươi lớn hơn chút nữa rồi nói!" Diệp Lưu Vân đành phải nói. Bị nàng cọ tới cọ lui trong lòng, Diệp Lưu Vân cũng thật sự cảm thấy khó chịu. "Đây là ngươi nói đó nha! Không cho phép đổi ý!" Lôi Minh với tính cách trẻ con, lại khiến nàng vui vẻ trở lại. "Ừm, ta nói lời giữ lời!" Diệp Lưu Vân bây giờ chỉ muốn nàng mau chóng rời khỏi lòng mình. "Vậy được rồi!" Lôi Minh lúc này mới buông tha Diệp Lưu Vân. Nàng lấy một bộ y phục mặc lên, sau đó được Diệp Lưu Vân thu hồi vào không gian thế giới. Diệp Lưu Vân cũng thở ra một hơi, tìm một bộ y phục mặc lên, rồi mới đi ra khỏi phòng tu luyện. Vừa ra khỏi phòng tu luyện, hắn thấy không ít người Ma tộc đều nhìn về phía hắn, không khỏi cảm thấy có chút quái lạ. "Sao vậy?" Hắn thấy Tả Mộc cũng ở đó, liền mở miệng hỏi. "Mấy ngày nay ngươi, một mực ở trong ao nước ngâm mình sao?" Tả Mộc tò mò hỏi. "Đúng vậy a? Ta một mực đang tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985174/chuong-1286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.