Trong mắt Mạc Thiên Hằng, thực lực của chi tinh binh kia cũng chỉ là bình thường thôi, mạnh hơn đội ngũ phổ thông một chút mà thôi! “Đó là vì bọn họ không biết tầm mắt của ngươi cao như vậy!” Diệp Lưu Vân cười nói. Tiếp đó hắn lại hỏi Mạc Thiên Hằng: “Ngươi đến hậu phương dị tộc làm gì?” “Ta là dựa theo ký ức mà đi. Chắc là đi tìm thứ gì đó. Ta phải tìm được mục tiêu mới có thể nhớ ra. Hiện tại ta cũng không biết tìm cái gì!” Mạc Thiên Hằng giải thích. Diệp Lưu Vân đang định nói, đúng lúc này truyền âm phù liên tục truyền đến tin tức. Là tin tức Hạ Hoàng thông báo toàn thể đại quân thừa cơ tiến về phía trước. Mạc Thiên Hằng thấy vậy nói với Diệp Lưu Vân: “Ngươi cứ làm việc của ngươi đi! Vừa hay các ngươi tiến lên phía trước, ta cũng tiện theo sau. Hậu phương dị tộc có quá nhiều thi ma, cho dù ta quay về, đoán chừng vẫn sẽ bị bọn chúng đuổi theo.” “Vậy tốt, ngươi cứ ở lại bồi ta đi!” Diệp Lưu Vân đồng ý một tiếng, liền sắp xếp Tần Bằng chỉnh đốn đại quân, chuẩn bị lần nữa tiến về phía trước. Lần này bọn họ tiến về phía trước, căn bản cũng không gặp phải chủ lực nào. Đại quân dị tộc gần bọn họ, đã sớm đều bị đánh tan. Bọn họ tương đương với việc trực tiếp đi nhặt một tòa thành trì để nhập trú. Các lộ đại quân khác, cũng cơ bản không gặp phải sự kháng cự đáng kể nào. Bởi vì một khi toàn bộ phòng tuyến bị đột phá, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985163/chuong-1275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.