Nụ cười trên mặt hai vị thống lĩnh lập tức cứng đờ! Lúc này bọn họ tiến thoái lưỡng nan. Bọn họ không muốn liều mạng, nhưng lại không thể đi. Muốn kháng mệnh, hoàng triều lại sẽ trị tội bọn họ. Hơn nữa, nhiệm vụ thủ thành, bọn họ cũng không có nơi nào để trốn, thậm chí không thể thất bại! “Vậy nếu tất cả chúng tôi đều rời đi, tòa thành trì này phải làm sao? Chi bằng chúng tôi ở lại kiên thủ nơi đây đi?” Một vị thống lĩnh thấy không thể từ chối, liền đổi một biện pháp khác. “Không cần! Tòa thành này, không cần người thủ! Cứ giao cho những khôi lỗi kia và ma tu là được rồi. Các ngươi bây giờ cứ rút hết người trên tường thành xuống, xếp hàng chuẩn bị xuất phát đi!” Diệp Lưu Vân giao phó xong. “Những khôi lỗi kia có thể thủ được nơi này?” Một vị thống lĩnh khó tin hỏi. “Ta nói được là được!” Diệp Lưu Vân nói xong, lập tức liền xuất thành, bố trí trận kỳ ở bốn phía tường thành. Tứ hoàng tử và Thái tử vừa thấy Diệp Lưu Vân bố trí trận kỳ, liền biết tòa thành này hẳn là có thể thủ được. “Hai ngươi là ở lại chỗ này, hay là đi theo bọn họ?” Diệp Lưu Vân chủ động hỏi bọn họ. Nếu ở lại chỗ này, cho dù hắn không thủ được tòa thành trì này, cũng có thể đưa hai người bọn họ đi an toàn. Thế nhưng nếu bọn họ tách ra, đi theo hai vị thống lĩnh kia thủ thành, vậy thì sẽ nguy hiểm hơn. Hai người bọn họ cũng hiểu ý tứ của Diệp Lưu Vân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985136/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.