"Ta thử chủ động xuất kích đi! Cũng không thể một mực chờ bọn chúng đến đánh!" Diệp Lưu Vân hướng Hạ Hoàng đề nghị nói. "Cũng được! Nhưng ngươi nhất định đừng xâm nhập quá sâu, miễn cho mất đi chi viện, bị dị tộc vây khốn!" Hạ Hoàng nhắc nhở Diệp Lưu Vân. "Được!" Diệp Lưu Vân đáp lại một tiếng, rồi mới cùng Tần Bằng nghiên cứu mục tiêu chủ động xuất kích. Bản đồ của hắn, đã đưa cho Tần Bằng một phần. Gần đây lại thông qua ma tu đến đánh lén, hiểu được bố trí binh lực của mấy tòa thành trì gần đó. Sau khi hắn nói tất cả thông tin này cho Tần Bằng, hai người chọn lựa một phen, mục tiêu thích hợp nhất, không phải mấy tòa thành trì phụ cận, mà là cần vượt qua phòng tuyến của dị tộc, đánh lén một tòa thành nhỏ. Tòa thành nhỏ này là một trạm trung chuyển của đại quân dị tộc, các loại vật tư, đều từ đây trung chuyển. Có thể bên trong còn chứa không ít tài nguyên. Nhưng cứ như vậy, nguy hiểm cũng quá lớn. Diệp Lưu Vân cần xâm nhập vào sau phòng tuyến của đối phương, bốn phía đều sẽ là kẻ địch, mà lại không có chi viện. "Quá nguy hiểm rồi!" Tần Bằng không đề nghị Diệp Lưu Vân đi mạo hiểm. "Rất có thể bị đại quân dị tộc phong tỏa bên trong." Diệp Lưu Vân suy nghĩ một chút, hỏi: "Nếu như ta có thể lay động đại quân tuyến đầu của dị tộc, đó không phải là có thể tạo cơ hội cho ngươi sao?" "Nếu như bọn chúng không động thì sao?" Tần Bằng hỏi ngược lại. "Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985124/chuong-1236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.