Ngày hôm đó, con Ác Long mà Diệp Lưu Vân đã hạ Nô Ấn cuối cùng cũng truyền về tin tức, con Ác Long lớn nhất đã ra ngoài tìm thức ăn. Diệp Lưu Vân thông qua tin tức Ác Long truyền về, nhìn thấy đầu tiên là không ít ma khí phun ra từ bên trong sơn động, nhuộm đen cửa hang thành một mảnh đen kịt. Tiếp đó, một cái đầu rồng to lớn lấp ló từ bên trong hang. Chỉ nhìn cái đầu rồng kia thôi, đã lớn gấp hai ba lần con Ác Long mà Diệp Lưu Vân khống chế. "Chà! Lớn thật!" Diệp Lưu Vân cũng không khỏi cảm khái một câu: "Bữa này chắc phải ăn bao nhiêu thứ đây!" Cũng may cảnh giới của con Ác Long kia không cao, chỉ mới là cảnh giới Tạo Hóa nhất trọng. Nhưng với thể hình này của nó, lại thêm cảnh giới của nó, cũng không phải là Diệp Lưu Vân có thể đối phó thông qua chiến đấu. Ngay sau đó, toàn bộ thân thể con Ác Long kia cũng chầm chậm đi ra sơn động. Mỗi khi đi một bước, xung quanh sơn động đều rung chuyển dữ dội. Đất đá trên núi đều bị chấn động đến mức lăn xuống phía dưới. Tiếp theo là một tiếng gầm dài. Diệp Lưu Vân ở vùng phụ cận thôn, đều có thể nghe thấy tiếng gầm của nó. Ngược lại là rất tương tự với chân long. Sau đó, con Ác Long kia dang rộng đôi cánh khổng lồ, quạt vài cái, bay vút lên không trung. Nó vừa bay lên, che khuất bầu trời, giống như một ngọn núi di động. "Hung thú to lớn như vậy, e rằng dù cho có dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985102/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.