Diệp Lưu Vân cầm ngọc bội kia, lại bỗng nhiên cảm thấy lực lượng thần hồn trong đó đặc biệt dồi dào. Hắn cẩn thận dùng Kim Đồng liếc qua ngọc bội kia, trong lòng lại giật mình. "Đây là bảo bối mà!" Lúc này, một đội đệ tử Ma tu cũng vội vã chạy tới duy trì trật tự. Nhưng nhìn thấy bọn người Diệp Lưu Vân đều có mặt, không biết người nào là thủ hạ của Diệp Lưu Vân, cho nên cũng không dám đi tới quát bảo ngưng lại hai người đang chiến đấu, chỉ là trực tiếp đi tới hướng Diệp Lưu Vân xin chỉ thị. "Các ngươi trở về đi, ta sẽ xử lý!" Diệp Lưu Vân phân phó với bọn họ một tiếng, bảo bọn họ lui xuống đi. Ngay sau đó, Diệp Lưu Vân lại hướng về phía Lôi Minh hô: "Lôi Minh, lại đây, đừng đánh nữa!" Lôi Minh mắt thấy là phải đánh bại tên tiểu phiến kia rồi. Nghe thấy tiếng hô của Diệp Lưu Vân, không cam lòng mà lui về. "Không phải ta gây họa, rõ ràng là hắn ngồi tại chỗ nâng giá!" Lôi Minh lòng đầy bất bình mà giải thích với Diệp Lưu Vân. "Ừm. Ngươi đừng vội, ta sẽ xử lý!" Diệp Lưu Vân vừa an ủi xong Lôi Minh, tên tiểu phiến kia lại kêu lên. "Đừng tưởng các ngươi đông người, ta liền sợ các ngươi! Ngọc bội này ta vốn là muốn bán 50 vạn linh thạch. Là các ngươi trước đó không hỏi giá, cầm lên thưởng thức sau lại còn làm hỏng, có thể trách ta sao?" Hắn vừa hô lên, xung quanh những người xem náo nhiệt, cũng có người can thiệp chuyện bất bình. "Một ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985074/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.