Tiếng sáo của Gia Cát Phi Vũ ngược lại là đã phát huy tác dụng rất lớn, nhiều hung thú cũng không dám tới gần. Nhưng là hung thú quá nhiều, chỉ cần hắn hơi dừng lại, chúng sẽ lập tức lao tới. Thấy những người bên cạnh bị hung thú thôn phệ, Gia Cát Phi Vũ lo lắng nếu kéo dài thêm, bọn họ đều không được đi rồi. “Hắc Phượng, đưa Tứ hoàng tử đi trước!” Gia Cát Phi Vũ thật sự là không có tư tâm, lúc này vẫn còn nghĩ đến việc để Tứ hoàng tử đi trước. “Vậy các ngươi làm sao bây giờ?” Tứ hoàng tử vẫn không muốn ném xuống đồng bạn. “Ngươi đi rồi, chúng ta mới có cơ hội thoát thân, Thái tử muốn đối phó chính là ngươi!” Thật ra hắn nói lời này, cũng chỉ là an ủi Tứ hoàng tử. Gia Cát Phi Vũ biết, nếu như Tứ hoàng tử đi rồi, Thái tử càng sẽ không bỏ qua bọn họ. Có điều bây giờ Thái tử lưu lại cũng vô dụng, chi bằng để hắn rời đi. Hắc Phượng cũng sốt ruột thoát khỏi vòng vây của hung thú, ngay lập tức không nói hai lời, toàn thân nổi lên một lớp ma khí đen nhánh, bao khỏa Tứ hoàng tử vào trong. “Nhanh, chặn bọn họ lại, bọn họ muốn chạy!” Thái tử thấy vậy, lập tức nhắc nhở vị võ tu chấp roi kia. Thế nhưng còn chưa đợi vị võ tu chấp roi kia triệu hồi hung thú, Hắc Phượng đã xông ra ngoài. Một đoàn ma khí đen nhánh đầu tiên là lao ngang ra ngoài mấy bước, sau đó liền trực tiếp xông lên không trung. Lúc này Thái tử và lũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985057/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.