Trong Hoàng thất bí cảnh, số lượng hung thú vẫn không ít. Diệp Lưu Vân và bọn họ mỗi một đoạn đường đều sẽ gặp bầy thú. Đến sau này, Diệp Lưu Vân ngay cả hung thú cũng không thả ra nữa. Mà là bảo Chu Hữu Phúc dùng trận bàn, đem những con hung thú đó đều vòng lên, sau đó hắn từng con một đi thu phục. Diệp Lưu Vân cũng đương nhiên sẽ chia cho Chu Hữu Phúc. Nhưng Chu Hữu Phúc lại chỉ chọn vài con hung thú Địa Tôn cảnh giới để phòng thân, những con khác đều không cần. Chủ yếu là hắn nuôi không nổi! Sức ăn của một con hung thú lại tương đối lớn. Chu Hữu Phúc không nỡ lấy thịt khô của mình cho hung thú ăn. Cho nên hắn đã muốn sáu con hung thú Địa Tôn nhất trọng, sau đó Diệp Lưu Vân lại cho hắn, hắn cũng không cần nữa. Diệp Lưu Vân cũng không quan tâm. Đấu thú trường của hắn có người chuyên môn phụ trách việc cho hung thú ăn. Còn những con hung thú do chính hắn nuôi, hắn cũng có dự trữ đủ thức ăn. Lần trước ở Thành gia bí cảnh đạt được những xác hung thú đó, đều đủ những con hung thú này ăn được một hai năm rồi. Biểu hiện của Diệp Lưu Vân đều đã bị Hạ Hoàng và bọn người bên ngoài xem ở trong mắt. Trước đó Diệp Lưu Vân và Chu Hữu Phúc gặp phải trong sơn động, bọn họ không nhìn thấy. Cũng không biết Diệp Lưu Vân lần này đã đạt được bao nhiêu bảo vật. Thế nhưng lúc tiểu bạch hồ chứa ba ngàn khôi lỗi kim loại kia, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985038/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.