"Mỗi đi lên phía trước mấy bước, số lượng khôi lỗi kim loại lại gia tăng gấp đôi." Diệp Lưu Vân và Chu Hữu Phúc dừng lại, vừa giải thích cho hắn, vừa nhìn xem vũ tu phía trước có thể đi được bao xa. Vũ tu kia dựa vào một đầu hung thú Tôn giai, miễn cưỡng chiến thắng mười sáu cái khôi lỗi kim loại, thì không còn dám đi lên phía trước nữa. Hắn và hung thú của hắn, đều mệt đến không nhẹ, chân nguyên gần như hao hết. Thế là hắn liền chậm rãi lui ra ngoài. Lúc này, từ trong sơn cốc chạy ra một tiểu hồ ly màu trắng, miệng ngậm một thứ đồ, để xuống đất xong lại chạy về. Người kia do dự nhặt thứ đồ đó lên, phát hiện đúng là một năng lượng cầu, có thể trực tiếp hấp thu tu luyện. Hơn nữa hắn lấy ra lệnh bài nhìn một chút, nói với đồng bạn rằng tích phân cũng gia tăng. Hắn lui ra ngoài xong, đồng bạn của hắn cũng thử một chút, cũng là dựa vào thần khí và bảo vật, đánh tới mười sáu cái khôi lỗi kim loại. Đợi đến khi hắn lui ra ngoài, tiểu bạch hồ màu trắng kia, lại ngậm một năng lượng cầu đi ra, đặt dưới đất từ xa. Vũ tu kia muốn bắt lấy tiểu hồ ly kia. Không ngờ tiểu hồ ly kia lại thông minh lạ thường, rất sớm đã trốn đi. Nó chạy xa xong, còn quay đầu lại nhe răng một cái về phía vũ tu kia, giống như đang cười nhạo hắn. "Nếu có thể bắt lấy tiểu bạch hồ này, thì bảo vật trong sơn cốc kia, chính là tùy ý lấy!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985035/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.