Diệp Lưu Vân muốn hỏi đến cùng là cái gì khiến một tộc trưởng, có thể xảy ra biến hóa lớn như vậy. "Chẳng lẽ mạng lưới tình báo của Thiên Quỳnh có gì sơ sót?" Diệp Lưu Vân không nhớ khoảng thời gian này, Thành Văn Quân từng có động tác lớn gì cả! Tuy nhiên ngẫm lại các nàng đều không tra được Thành Văn Quân đến Dịch Thành, cũng liền biết mạng lưới tình báo của bọn họ còn kém rất xa rồi. "Sau khi Thành gia xảy ra chuyện, ta đã bế quan một lần! Lần bế quan này, không phải là vì tu luyện, mà chính là vì để chính mình bình tĩnh lại, không còn táo bạo như trước đó nữa! Mà lòng người một khi yên tĩnh lại, rất nhiều chuyện, tự nhiên cũng liền nghĩ thông suốt rồi!" Thành Văn Quân không hề che giấu, đều trực tiếp nói cho Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân cũng không nghĩ tới, chỉ là một lần bế quan tĩnh tâm, liền có thể khiến cho hắn phát sinh thay đổi lớn như vậy. Tuy nhiên hắn mặc dù hoài nghi, nhưng chuyện nên làm vẫn phải làm. Huống chi, nếu như Thành Văn Quân muốn hại hắn, cho dù hắn không đồng ý hoà giải, Thành Văn Quân vẫn sẽ tìm tới biện pháp khác. Đến lúc đó Thành Văn Quân ở trong tối, lại càng khó đối phó. Thế là, hắn cũng chính thức đáp lời nói: "Đã Thành tộc trưởng đều có thể tự hạ thân phận, tự mình đến Dịch Thành của ta, ta còn có dáng vẻ gì để mà bày ra! Hoà giải, cũng là ta cho rằng phương thức tốt nhất. Chỉ là không biết, sự hợp tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985018/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.