"Tộc trưởng nói gì vậy, ta căn bản cũng không làm gì cả!" Diệp Lưu Vân không biết Phượng gia hiểu rõ bao nhiêu về hành động của mình, không dám nói bừa. "Ha ha ha, ta nghĩ đến rồi, ta đã sớm nên nghĩ đến!" Tộc trưởng nhìn Diệp Lưu Vân đột nhiên cười ha hả, còn tự lẩm bẩm một mình. Điều này khiến Diệp Lưu Vân và Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão ở một bên đều nghi hoặc không hiểu, cả ba người đều kỳ quái nhìn hắn. Tộc trưởng cười ha hả nhìn về phía Diệp Lưu Vân hỏi: "Để ta đoán một chút, ngươi hôm nay đến tìm ta, là vì một người, hơn nữa còn là một nữ nhân, đúng không?" Diệp Lưu Vân trong lòng giật mình. "Không có khả năng, hắn không có khả năng biết thân phận của ta!" Cho nên hắn vẫn ra vẻ trấn định hỏi về phía tộc trưởng: "Không biết tộc trưởng chỉ người nào?" "Muội muội ta năm đó ý khí dùng sự, phá hỏng hợp tác giữa Thành gia và Phượng gia. Thế nhưng nếu như triệt để đi rồi, cũng coi như thôi. Thiên hạ rộng lớn, cũng không người nào có thể tìm tới nàng. Nhưng nàng lại đần độn trở về. Ta đem nàng giam tại trong địa lao. Kỳ thật không chỉ là vì trừng phạt nàng, càng là vì bảo hộ nàng. Những biện pháp xử lý khác, cũng không thể bảo toàn nàng..." Tộc trưởng càng nói, Diệp Lưu Vân càng là kinh hãi trong lòng. "Hắn nhất định là biết thân phận của ta rồi? Hắn là như thế nào đoán được?" Diệp Lưu Vân trăm mối vẫn không có cách giải. Đại trưởng lão và Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985013/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.