Bọn họ đều biết Diệp Lưu Vân cảnh giới của mình thấp, nhưng bên cạnh có rất nhiều yêu thú và bảo vật, khi đối chiến với cường giả, tất cả đều là nhờ những ngoại lực này giúp hắn giành chiến thắng. "Ồ!" Phượng Trường Minh hơi thất vọng đáp một tiếng, liền không nói nữa. Tộc trưởng lại lập tức tiếp lời, sợ hắn chọc tới Diệp Lưu Vân không vui. "Diệp Vương gia tuổi trẻ, bản thân thực lực không tầm thường! Chiến đấu mà, chưa hẳn nhất định phải dựa vào thực lực, trí mưu, ngoại lực cũng đều là một phần của thực lực." Nhị trưởng lão cũng nói: "Diệp Vương gia tuyệt đối là nhân vật dẫn đầu trong thế hệ trẻ! Phượng gia chúng ta, không thể xuất hiện nhân tài như vậy." Bọn họ hai người nhìn có vẻ như đang khen ngợi Diệp Lưu Vân, nhưng thực tế là đang nói cho Phượng Trường Minh nghe. Phượng Trường Minh cũng do dự nói: "Nếu như thực lực cá nhân không được, liền xem như có lại trí mưu, cũng không đấu lại được người có thực lực cường đại!" Diệp Lưu Vân phỏng đoán, những người này là đang giới thiệu mình với Phượng Trường Minh. Cơ hội này, hắn phải nắm lấy. Thế là hắn nhắm vào Phượng Trường Minh nói: "Thực lực không đủ, trí mưu để bù đắp! Ví dụ Phượng Trường Minh trưởng lão liền lớn hơn tôi nhiều lắm, nhưng ta cũng có biện pháp chế phục ngươi!" "Ồ? Ngươi có thể chế phục ta?" Phượng Trường Minh lông mày nhướn lên, hiển nhiên là không quá tin tưởng. Diệp Lưu Vân không nói gì, hơi cười một tiếng. Bỗng nhiên, Phượng Trường Minh liền cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984987/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.