Tả tướng lại tiếp tục nói: "Hạ Hoàng đã nghe nói ngươi cùng Thái tử có mâu thuẫn, chuyện này, Hạ Hoàng sẽ đích thân giáo dục Thái tử. Hạ Hoàng sẽ không thiên vị, nhưng cũng sẽ không để người khác tùy ý ra tay với hoàng tử!" Diệp Lưu Vân liền thầm nghĩ: "Đây là đang hóa giải ân oán giữa ta và Thái tử, cũng là đang uy hiếp ta, không thể giết Thái tử sao?" Ngay lập tức hắn liền cười nói: "Nào có mâu thuẫn gì, đều là những chuyện nhỏ, Thái tử sẽ không chấp nhặt với ta đâu! Ta thì càng không ghi thù Thái tử!" Tả tướng lập tức cười lên: "Diệp Vương gia thật là độ lượng!" Nhưng hắn sau đó lại hỏi một câu: "Diệp Vương gia còn nhớ Nhị hoàng tử không?" Diệp Lưu Vân trong lòng hơi hồi hộp một chút. "Nhị hoàng tử không phải bị ta giết sao? Chẳng lẽ bị bọn họ tra ra rồi sao?" Nhưng hắn vẫn không đổi sắc mặt hỏi: "Ta hình như nghe người ta nói qua, Nhị hoàng tử bị giết hại ở chiến trường ám sát sao?" "Ừm." Tả tướng gật đầu, lại hỏi: "Ta nghe nói lúc Nhị hoàng tử bị hại, Diệp Vương gia cũng ở chiến trường ám sát sao?" Diệp Lưu Vân lập tức liền hỏi lại: "Tả tướng sẽ không nghi ngờ là ta chứ? Lúc đó ta mới Âm Dương cảnh giới, cũng không có bản lĩnh đó. Cũng căn bản không gặp được Nhị hoàng tử mà!" Hắn diễn rất chân thành. Tả tướng gật đầu: "Ngươi nói cũng có đạo lý!" Nhưng còn về Tả tướng tin hay không, hoặc là hoàng thất có tra ra là hắn làm hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984955/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.