"Chẳng trách cô nương này nói chuyện hống hách như vậy! Thì ra là công chúa!" Nam đệ tử đứng đầu kia, giờ phút này cũng phản ứng lại. "Nếu ta có thể đuổi tới tay công chúa, đây không phải là muốn tài nguyên tu luyện gì đều dễ dàng hay sao, hà tất phải đi theo đuổi tiểu sư muội này!" Hắn nhìn một chút Phượng Tiêu Tiêu đang đi ở phía trước, ở trong lòng so sánh với Hạ Thiên Quỳnh, cảm thấy vẫn là Hạ Thiên Quỳnh càng có nét phụ nữ hơn. Hắn giờ phút này đã tự tưởng tượng ra cảnh chính mình bình bộ thanh vân sau khi bám rồng nương phượng. Bước chân cũng không tự chủ được thả chậm lại, dần dần rơi xuống phía sau đội ngũ. "Nguyên Lai sư huynh, huynh lề mề cái gì thế? Mau đi đi!" Ảo tưởng của Phượng Nguyên Lai, bị tiếng gọi của Phượng Tiêu Tiêu đánh vỡ. "Ồ!" Hắn đáp một tiếng, bước nhanh hai bước. Nhưng lông mày của hắn lại nhíu chặt. Phượng gia thì có tư cách cưới công chúa. Chỉ có điều, hắn lại không có tư cách đó, thế nào cũng phải là những đệ tử cấp bậc thiên kiêu kia, nhất định không đến lượt hắn. Nếu là hắn có bối cảnh, liền không cần đi theo đuổi Phượng Tiêu Tiêu. Phượng Tiêu Tiêu chính là cháu gái của Nhị trưởng lão, cho nên hắn mới có ý đồ. Bây giờ trong lòng hắn nhớ thương Cửu công chúa, ngay cả Phượng Tiêu Tiêu gọi hắn, hắn cũng cảm thấy nàng ta đang cậy vào ông nội của mình mà lên mặt sai bảo hắn. Cho nên hắn bước nhanh hai bước xong, lại chậm lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984942/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.