Kim Đồng của Diệp Lưu Vân hiểu rõ vô cùng tình hình của đệ tử kia. Chân nguyên hao tổn hết, toàn thân bị bỏng nghiêm trọng. Cho nên một chưởng này của hắn, đã đủ để đánh bay hắn. "Bành" một tiếng, đệ tử kia trực tiếp bị Diệp Lưu Vân nhẹ nhàng một chưởng, đánh bay khỏi lôi đài. Đồng thời, ngọn lửa trên người hắn cũng triệt để tắt ngấm, nằm trên mặt đất không ngừng co quắp, toàn thân cháy khét, còn bốc khói đen. Lúc này, trên lôi đài chỉ còn bảy tám tên đệ tử, thấy Diệp Lưu Vân hung hãn như vậy, nhất thời cũng không ai tới gây sự với hắn nữa, tất cả mọi người đều đang chọn người mà mình cho là dễ đối phó để ra tay. Ngược lại là có hai tên đệ tử liên thủ, hướng về phía tráng hán đối diện Diệp Lưu Vân xông tới, muốn trước tiên đánh hạ hắn. Tuy nhiên, thực lực của tráng hán kia còn mạnh hơn nhiều so với hai người kia. Nhục thể của hắn cũng vô cùng cường hãn, chọi cứng một người tấn công, một quyền đánh cho người khác đứt gân gãy xương. Sau đó hắn lại trở tay, trực tiếp tóm lấy một người khác, ném xuống lôi đài. "Dừng!" Chấp sự trưởng lão cũng quả quyết kêu dừng bọn họ, lúc này, vẫn còn đứng trên lôi đài, đúng lúc là năm người. Chấp sự trưởng lão đã đăng ký cho năm người bọn họ, phát số bài, sau này thi đấu, sẽ dựa vào số mà tham gia. Số bài của Diệp Lưu Vân là số ba. Cả trận đấu, hắn liếc mắt nhìn một cái, ra một chưởng, ngay cả chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984912/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.