"Tiểu tử ngươi được đấy chứ! Dụ dỗ cả hai công chúa đi rồi! Không thể để lại chút hy vọng nào cho các đệ tử khác sao?" Lý Thanh Vân là phó đội trưởng của trận đấu này, sau khi chứng kiến màn biểu diễn của Hạ Thiên Quỳnh, cũng truyền âm cho Diệp Lưu Vân, mở lời trêu đùa hắn. "Trưởng lão, người đừng cười nhạo ta nữa! Ta đang sầu chuyện này đây, cũng không biết phải từ chối nàng thế nào!" Diệp Lưu Vân vốn định than thở với Lý Thanh Vân, tiện thể nghe ý kiến của hắn. Không ngờ Lý Thanh Vân lại hỏi ngược lại: "Một đại mỹ nữ như vậy, ngươi lại muốn từ chối? Ngươi có phải là nam nhân hay không? Chẳng lẽ ở một số phương diện năng lực của ngươi không được?" "..." Diệp Lưu Vân trực tiếp không còn trả lời Lý Thanh Vân nữa. "Hỏi nhầm người rồi! Bên cạnh ta không có một ai đáng tin cậy!" Diệp Lưu Vân chỉ có thể tự an ủi mình như vậy. "Tất cả mọi người chú ý, chúng ta bị người ta để mắt tới rồi!" Lúc này, đội trưởng của họ cất tiếng nhắc nhở mọi người. Đó là một trưởng lão Tôn Giai lục trọng, hơn nữa phương diện thần hồn tu luyện cũng rất vững chắc. Mọi người đang tu luyện, cũng đều bị đánh thức, để phòng bị đánh lén. Diệp Lưu Vân sau khi được hắn vừa đề tỉnh, lập tức cũng thả thần thức đi dò xét. Nhưng hắn lại không phát hiện có người đang theo dõi họ. "Xem ra đội trưởng trưởng lão này, lực lượng thần hồn so với ta còn cường đại hơn!" Diệp Lưu Vân lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984897/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.