Lôi Minh vừa dứt lời, bọn người Diệp Lưu Vân đều sững sờ. Diệp Lưu Vân không ngờ, tiểu nha đầu này lại muốn gây thêm phiền phức cho hắn. Lăng Sương không ngờ, Lôi Minh lại đem tâm tư của Hạ Thiên Quỳnh cũng nhìn thấu. Còn Hạ Thiên Quỳnh, thì lúc đầu thấy lời Lôi Minh có đạo lý. Nhưng sau khi phát hiện ánh mắt của Diệp Lưu Vân và Lăng Sương, nàng liền lập tức không thừa nhận. "Tiểu nha đầu ngươi, nói bậy bạ gì đó! Ta sao lại thích hắn!" "Hừ! Các ngươi đúng là khẩu thị tâm phi!" Lôi Minh nhếch miệng, bổ sung: "Tiểu ca ca ở phương diện này lại rất ngây ngô đó. Nếu như ngươi không chủ động, chính hắn sẽ không biết ngươi đang âm thầm thích hắn!" Nàng vừa nói xong, Hạ Thiên Quỳnh thật không dám nói lại là không thích Diệp Lưu Vân nữa. Khung cảnh nhất thời lâm vào sự ngượng nghịu. "Cái đó... ngươi về sau còn có muốn hay không ăn thịt nướng nữa không?" Diệp Lưu Vân đành phải nhắc nhở Lôi Minh im miệng. Lôi Minh cũng liếc mắt nhìn Diệp Lưu Vân, không còn lên tiếng nữa. Nắm lên một miếng thịt nướng liền nhét vào miệng. "Ha ha, đừng nghe tiểu nha đầu này nói bậy! Nàng đang nói đùa thôi!" Diệp Lưu Vân cũng thay Lôi Minh giải thích một chút, làm dịu đi không khí ngượng nghịu. "Được rồi! Ta không chấp nhặt với nàng ấy!" Hạ Thiên Quỳnh cũng vội vàng tìm một cái cớ để thoát khỏi tình huống khó xử, nói với Diệp Lưu Vân về chuyện tham gia luân hồi thi đấu, chuyển hướng đề tài. Tuy nhiên sự che đậy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984886/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.