Diệp Lưu Vân không dám trực tiếp dùng kim đồng nhìn, sợ bị Thương Viên kia phát hiện. Hắn chỉ là dùng thần thức cảm nhận một chút uy áp của Thương Viên kia, liền cảm thấy Thương Viên kia ít nhất là cảnh giới Tôn Giai Cửu Trọng. "Lão đại, Diệp Lưu Vân tới rồi!" Lam Vong Tâm nói chuyện với Thương Viên này, đó chính là cung kính tột độ, hoàn toàn khác biệt với thái độ nói chuyện với Diệp Lưu Vân. "Ừm, ngươi đi xuống đi, ta có chuyện muốn nói với hắn!" Thanh âm thô bạo của Thương Viên kia lại lần nữa vang lên, chấn động đến mức lỗ tai Diệp Lưu Vân đều ong ong kêu. "Vâng!" Lam Vong Tâm đáp một tiếng, lập tức liền bay đi khỏi nơi này. Thương Viên kia xoay người lại, nhìn về phía Diệp Lưu Vân. "Ừm?" Diệp Lưu Vân cảm giác được Thương Viên này, trông rất giống Viên Đại Đầu. Hắn lại vừa nhấc mắt, nhìn thấy trên thác nước, ghi lại toàn bộ quá trình hắn và Cùng Kỳ giết chết Ma Long, lập tức liền sững sờ. "Thì ra Thương Viên này đều có thể nhìn thấy! Vậy ta không phải chết chắc rồi!" Diệp Lưu Vân giờ phút này, tinh thần lập tức liền căng thẳng. Thậm chí cả Liệp Ma Cung và Liệp Ma Giáp, đều đã chuẩn bị sẵn sàng để mặc vào! Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Diệp Lưu Vân, Thương Viên kia đột nhiên "ha ha" cười vang. "Nếu không phải là cháu ngoại của ta sớm đã gửi tin tức cho ta, ta đã sớm xé nát tiểu tử ngươi cho yêu thú ăn rồi!" Tiếng cười của Thương Viên kia, suýt chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984854/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.