Diệp Lưu Vân thấy chiến hạm bên mình có lực công kích vô cùng mạnh mẽ, không khỏi trong lòng thán phục. "Độc Nhãn bọn họ cải tạo chiến hạm này rất tốt, xem ra là đã bỏ không ít công sức rồi!" Lực lượng công kích của chiến hạm này, có thể so sánh mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước hắn thấy. Vạn Hổ cũng không nghĩ tới, Diệp Lưu Vân thật sự dám khai chiến. Hắn hoảng hốt một chút, sau đó lại ra vẻ trấn tĩnh thét: "Các ngươi cũng dám công kích chiến hạm Ma vực, là muốn khai chiến với chúng ta sao..." "Muốn chiến thì chiến, không chiến thì cút đi!" Diệp Lưu Vân hét lớn một tiếng, không cho hắn nói hết lời. "Ngươi..." Vạn Hổ bị hắn nghẹn đến mức không nói nên lời. "Được! Vậy thì ngươi đừng trách ta! Chuẩn bị chiến đấu!" Hắn hô một tiếng, liền bày ra tư thế muốn đánh. "Công kích!" Diệp Lưu Vân không chút nào do dự truyền âm cho Tần Bằng. "Công kích!" Tần Bằng vừa ra lệnh, lập tức liền có chiến hạm gần nhất, trực tiếp phát động công kích. "Oanh, oanh, oanh..." Vô số đạo năng lượng cột sáng, oanh tạc về phía chiến hạm Ma vực. Lập tức liền oanh nát hai chiếc chiến hạm, đánh bị thương ba chiếc. Các chiến hạm khác của hạm đội Diệp Lưu Vân, cũng đều điều chỉnh tốt góc độ, lập tức liền muốn phát động công kích! "Diệp Lưu Vân, ngươi điên rồi!" Vạn Hổ lúc này mới thật sự ngây người ra. Hắn vạn lần không ngờ, Diệp Lưu Vân căn bản cũng không chịu uy hiếp của hắn, nói đánh là đánh, không chút nào do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984829/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.