Mí mắt của cỗ thi thể ma tộc kia cũng giật giật, rõ ràng là sắp mở mắt. "Đi mau!" Diệp Lưu Vân lập tức truyền âm cho Lăng Sương. Hiện tại hắn cũng không màng đến việc làm kinh động cỗ thi thể ma tộc kia nữa. Lăng Sương thấy vậy, cũng bị sợ ngây người, "A" một tiếng kinh hô lên. Ngay sau đó, nàng liền nhanh chân chạy về phía Diệp Lưu Vân. Cỗ thi thể ma tộc kia bị động tĩnh kích thích, lập tức trừng hai mắt ra. Sau khi cỗ thi thể ma tộc kia mở mắt, điều đầu tiên nhìn thấy chính là Lăng Sương chạy vụt qua trước mắt hắn. Cũng may thân thể của nó vẫn chưa khôi phục từ trạng thái cứng ngắc, lúc đầu cũng chỉ có thể hơi dịch chuyển một chút đầu, nhìn về phía Lăng Sương. "Ai!" Trong lòng Diệp Lưu Vân thở dài một hơi, đối với sự vụng về của Lăng Sương cũng là không còn cách nào khác. Hắn biết Lăng Sương không kịp chạy tới đây, ngay lập tức sử dụng ra không gian chi lực, lóe đến bên cạnh Lăng Sương, ôm lấy eo của nàng, chạy như điên về phía cuối thông đạo. "Ngao!" Cỗ thi thể ma tộc kia dần dần khôi phục, trước tiên hô lên, phát động tấn công sóng âm. Thần hồn của Diệp Lưu Vân tương đối mạnh mẽ, ngược lại là có thể chống đỡ được tấn công sóng âm này. Lăng Sương thì không chịu nổi, ngay lập tức liền ngất xỉu. Diệp Lưu Vân hiện tại cũng không quan tâm tới nàng, dưới chân không dám dừng lại, tiếp tục phi nước đại. Từ xa, hắn lại nhìn thấy Viên Đại Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984815/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.