Diệp Lưu Vân và những người khác chỉ có thể đối phó với một số hung thú có cảnh giới hơi thấp, những con quá mạnh, bọn họ vẫn chưa phải đối thủ. Thi thể hung thú, bọn họ cũng không lãng phí, ai giết thì thuộc về người đó. Hung thú bị Quỷ Điệp và Băng Ma Hổ tiêu diệt, đương nhiên cũng đều thuộc về Diệp Lưu Vân. Giờ hắn cũng không kịp đào ra Nguyên Đan, sau khi giết xong, liền trực tiếp ném vào trong nhẫn trữ vật, đợi sau này rồi xử lý. Diệp Lưu Vân lúc chiến đấu còn thường xuyên dừng lại, vung Bách Luyện Hồn Phiên, hấp thu thần hồn của những hung thú đó, dùng để trang bị cho âm hồn đại quân của mình. Đợi đến lúc bọn họ giết đến khu vực sương mù, bất kể âm hồn đại quân, Nguyên Đan có thể hấp thu để tu luyện, hay trữ lượng thức ăn, đều đã thu hoạch đầy đủ. Ba người bọn họ đều uống một viên Hồi Nguyên Đan để khôi phục thực lực, để tránh trong sương mù có thứ khó đối phó. Dưới sườn núi còn lại mấy trăm con hung thú, nhìn chằm chằm bọn họ, nhưng không con nào dám tới gần khu vực sương mù. "Chuẩn bị Long Ưng đi!" Diệp Lưu Vân nói với Lăng Sương: "Các ngươi nhìn những hung thú này xem, vậy mà đều không sợ Quỷ Điệp và Băng Ma Hổ, đủ để nói rõ, thú vương bên trên muốn so với hai con đó còn lợi hại hơn." Lăng Sương gật đầu, lập tức liền thông báo cho Long Ưng trong nhẫn trữ vật. Diệp Lưu Vân cũng là như thế, thông báo cho Long Ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984797/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.