Rất nhanh, Diệp Lưu Vân dẫn theo Quỷ Điệp liền đi đến đại điện. Trong đại điện, cũng là không có một vật gì. Giữa điện có một cỗ thi thể khô héo, đang khoanh chân ngồi chính giữa đại điện. Diệp Lưu Vân dùng Kim Đồng quan sát cỗ thi thể khô héo kia một phen, cũng không phát hiện ra điều gì khác thường, mới mạnh dạn đi vào. Hắn dùng Kim Đồng lặp đi lặp lại xem xét thi thể khô héo và đại điện, không phát hiện ra bất cứ điều gì. "Vì nguyên nhân gì mà những ma vật kia đều không dám đi vào chứ?" Hắn âm thầm suy tư trong lòng. Ngay sau đó, hắn lặp đi lặp lại quan sát trong viện, vậy mà không phát hiện ra chút dị thường nào. Sau đó vẫn trở lại trong đại điện. Ngồi đối diện với thi thể khô héo, bắt đầu suy nghĩ. "Thông thường trong chùa miếu, hẳn là phải có tượng đá được thờ phụng chứ! Tại sao bên trong ngôi miếu này lại trống rỗng? Mà những ma vật kia đều không dám tiến vào... Chẳng lẽ tác dụng của cỗ thi thể khô héo này còn hữu hiệu hơn tượng đá sao?" Diệp Lưu Vân nghĩ đến cuối cùng, vẫn cảm thấy vấn đề nằm ở cỗ thi thể khô héo này. Thế nhưng lại không thể nào xem xét ra vấn đề. Hắn thử di chuyển cỗ thi thể khô héo kia, nhưng lại phát hiện ra rằng cho dù dùng lực lượng lớn đến mức nào, cỗ thi thể khô héo kia vẫn không hề lay động. "Hả?" Diệp Lưu Vân lại thử tấn công cỗ thi thể khô héo kia, toàn bộ công kích đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984776/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.