Diệp Lưu Vân thu thập xong trận kỳ, nhìn thấy biểu lộ kích động của Lý Thanh Vân thì giật mình. "Lý trưởng lão, ngươi muốn làm gì?" Diệp Lưu Vân có chút thấp thỏm hỏi. Ánh mắt của Lý Thanh Vân, tựa như thợ săn nhìn thấy con mồi. "Ha ha ha!" Lý Thanh Vân không tự chủ được cười lên. "Tiểu tử ngươi giỏi lắm, quả nhiên ta không nhìn lầm ngươi!" "Ờ..." Diệp Lưu Vân cũng có chút không nói nên lời. "Lăng Sương cũng quả nhiên không nhìn lầm người!" Hạ Thiên Quỳnh cũng nói. "Lăng Sương cùng ngươi có quan hệ gì?" Diệp Lưu Vân cuối cùng đã hỏi. "Nàng ấy ư, là một hảo tỷ muội của ta!" Hạ Thiên Quỳnh cười nói... Trong U Minh Địa Ngục, tu luyện của Minh Thần, lại lần nữa bị gián đoạn. "Tu La cũng bị giải quyết rồi?" Minh Thần lạnh như băng hỏi. "Đáng chết!" Minh Thần giận dữ, lập tức đem đạo âm hồn bóng đen đang hướng hắn bẩm báo kia, trực tiếp đánh tan. Sau một lát hắn mới lại từ từ nhắm mắt lại. "Tạm thời đừng quản hắn nữa, chờ ta tu luyện xong rồi nói!" Minh Thần phân phó một tiếng, liền lại lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện. Hiện tại nếu không phải hắn tự mình xuất thủ, dù cho có phái trăm vạn U Minh đại quân qua đó, phỏng chừng cũng sẽ bị Diệp Lưu Vân giải quyết. Cho nên hắn cũng không trông cậy vào người khác nữa, chỉ có thể chờ đợi mình tu luyện xong, lại đi giải quyết Diệp Lưu Vân. "Tạm thời để hắn lại sống thêm một đoạn thời gian!" Minh Thần trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984769/chuong-881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.