"Ối chà! Xem ra Vũ Thiên Tường này đã phục dụng đan dược để khôi phục rồi!" Diệp Lưu Vân cười bước ra, trực tiếp chạy thẳng đến sân huấn luyện. Viên Đại Đầu, Lương Hinh Vũ và bọn người khác cũng đều lập tức đi theo ra ngoài. "Ngươi khôi phục nhanh như vậy sao?" Sau khi Diệp Lưu Vân lên đài, thấy Vũ Thiên Tường lại là vẻ thần thái sáng láng, đoán chừng hắn đã phục dụng không ít đan dược. Chí ít hắn cần phục dụng đan dược bổ sung chân nguyên và liệu thương mới có thể khôi phục đến trạng thái hiện tại. "Thật hèn hạ! Dựa vào đan dược để khôi phục rồi liền lập tức đến khiêu chiến!" Lương Hinh Vũ khinh thường mắng. "Hắc hắc, thành vương bại khấu! Diệp Lưu Vân, ngươi không ngờ tới chứ? Ta ngược lại muốn xem xem, chân nguyên của ngươi có bao nhiêu!" Vũ Thiên Tường nói xong, dẫn đầu phát động công kích về phía Diệp Lưu Vân. "Ta tùy thời phụng bồi!" Diệp Lưu Vân cười một tiếng, xuất thủ đánh trả, hai người lại đứng cùng một chỗ. Kết quả vẫn như cũ, Vũ Thiên Tường cuối cùng lại là chân nguyên hao hết, bị Diệp Lưu Vân đánh trọng thương bại trận. "Không có khả năng! Chân nguyên của ngươi làm sao có thể khôi phục nhanh như vậy!" Vũ Thiên Tường trong miệng thổ bọt máu, không cam lòng gào thét. "Đừng gọi nữa! Trở về uống thuốc đi!" Diệp Lưu Vân vẫy vẫy tay về phía hắn, lại trở về chỗ ở. "Ngươi làm sao khôi phục nhanh như vậy? Ăn đan dược sao?" Lương Hinh Vũ không hiểu hỏi hắn. "Ta cũng không giàu có như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984761/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.