Diệp Lưu Vân có thể cảm nhận được, thực lực của Ngụy Béo cũng không tầm thường. Mặc dù không biết hắn có bản lĩnh giữ nhà gì, nhưng ít nhất về chất lượng chân nguyên, không thể so với Kiều Vân Hải. Mà Kiều Vân Hải bên kia, đã đứng lên. Nhưng ánh mắt của mọi người, lại bị Diệp Lưu Vân dẫn tới trên người Ngụy Béo, cho nên trong lòng họ đối với Diệp Lưu Vân vô cùng bất mãn. "Sao vậy, chẳng lẽ Diệp công tử chê kiếm ý của ta, không xứng với ngươi động thủ sao?" Kiều Vân Hải lạnh lùng nói. Diệp Lưu Vân nhìn hắn một chút, nghe ra sự bất mãn trong giọng điệu của hắn. Nhưng hắn không nói gì, chỉ làm một động tác mời. "Màn biểu diễn của ngươi, cũng nên dừng lại ở đây rồi!" Kiều Vân Hải bước lên lôi đài, ngạo nghễ nói. Theo hắn thấy, Diệp Lưu Vân và Viên Đại Đầu liều mạng nhục thể, hoàn toàn là để gây sự chú ý. Chỉ có trẻ con đánh nhau, mới dựa vào nhục thể mà liều mạng. Cao thủ chân chính, đều một chiêu chế địch. Ví dụ như kiếm ý của hắn, trong cùng thế hệ, cũng không cần ra chiêu thứ hai. Diệp Lưu Vân đã gặp qua người cao ngạo, hiểu lòng người của loại người như vậy. Cho nên cũng không phí lời với hắn, trực tiếp từ trong trữ vật giới chỉ, lấy Đồ Ma Đao ra. Khoảng thời gian gần đây, hắn không còn đeo Đồ Ma Đao nữa, vẫn luôn đặt ở trong trữ vật giới chỉ, khi chiến đấu, chủ yếu là để mài giũa Càn Khôn Chưởng. Khi thấy Diệp Lưu Vân lấy đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984714/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.