Diệp Lưu Vân lúc này cũng cuối cùng đã đăng lên lôi đài. "Tiểu tử ngươi hôm nay chết chắc rồi. Để ta xem ta có nhổ lưỡi của ngươi ra không!" Thường Vạn Sơn vừa thấy Diệp Lưu Vân đứng vững, lập tức muốn xuất thủ. Diệp Lưu Vân lúc này, ngược lại là không còn nói chuyện nữa. Lúc chiến đấu, hắn tuyệt đối sẽ không vì lời nói thừa mà phân tâm. Diệp Lưu Vân trước khi lên lôi đài, đã ở trong lòng suy nghĩ dùng cách gì để giải quyết Thường Vạn Sơn. Kẻ tiểu nhân có tính cách như Thường Vạn Sơn, hoặc là không xuất thủ, đã xuất thủ thì phải trừ tận gốc, bằng không thì bọn họ nhất định sẽ báo thù. Thế nhưng là với danh tiếng gia tộc của Thường Vạn Sơn, Diệp Lưu Vân cũng sợ có người sẽ cứu hắn xuống. Cho nên hắn cân nhắc là, làm như thế nào để một kích tất sát Thường Vạn Sơn, khiến người khác không cứu kịp thi cứu. Nhất là thần thức của hắn quét tới, Quận Vương đã tích tụ khí thế, chứng tỏ hắn rất có thể sẽ xuất thủ cứu Thường Vạn Sơn. Diệp Lưu Vân cảm nhận được, cảnh giới của Quận Vương, hẳn là tạo hóa cửu trọng. Nếu muốn ở dưới mí mắt của cao thủ như vậy mà giết người, công kích thần hồn là biện pháp nhanh nhất. Cho nên Diệp Lưu Vân vừa lên, liền phát động công kích thần hồn, đem chủ phó thần hồn của hắn, đều thôn phệ vào trong Âm Dương Lĩnh Vực của mình. Chủ phó thần hồn của Diệp Lưu Vân bây giờ, đều đã đạt tới Tôn giai trình độ, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984712/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.