Diệp Lưu Vân ở trong lòng đã hạ quyết tâm, lần này dù cho không tranh đoạt được tài nguyên, cũng sẽ từ tay mình lấy thêm ra một bộ phận tài nguyên, chia cho Độc Nhãn và những người khác. Cũng không thể cứ để bọn họ mạo hiểm không công mãi. Loại mạo hiểm này, trên thực tế đã vượt quá phạm vi lúc trước hắn và Độc Nhãn đã ước định. Đương nhiên, tài nguyên hắn đưa cho Độc Nhãn và những người khác, thật ra cũng không ít rồi. Giữa bọn họ, chung sống cũng vô cùng hòa hợp. Bằng không Độc Nhãn cũng sẽ không như vậy mà cùng hắn đi khắp nơi xông pha. "Ôi, nhìn ngươi khách khí như vậy! Tựa như là ta cùng ngươi đòi thù lao vậy!" Lê Tam Nương cũng biện giải nói: "Ta chỉ là nhìn thấy ngươi vì chút tài nguyên mà liều mạng như thế, có chút không đành lòng mà thôi!" "Tam Nương yên tâm đi, ta đều đã quen rồi, sẽ không có chuyện gì đâu! Tài nguyên loại này, có thể chịu đựng rủi ro lớn bao nhiêu, liền có thu hoạch lớn bấy nhiêu!" Diệp Lưu Vân cũng cùng mọi người trò chuyện. "Không tệ! Tranh thủ lúc còn trẻ mạo hiểm thêm chút, tổng cộng vẫn tốt hơn chúng ta nhiều lắm!" Độc Nhãn cũng ở một bên cảm thán một câu, tán thành cách làm của Diệp Lưu Vân. Hai ngày sau, Ma Tu Liên Minh toàn bộ đều hành động. Lục Nhĩ mang theo ba trăm tên Ma tu, leo lên chiến hạm của Diệp Lưu Vân. Xung quanh chiến hạm của Diệp Lưu Vân, cũng được an bài hai chiếc chiến hạm cấp hai, bốn chiếc chiến hạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984682/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.