Càn Phong gật đầu. "Ta cũng nghĩ như vậy! Nhưng vẫn cảm thấy, điểm khởi đầu của huấn luyện hơi cao một chút!" Tùng Nham cũng không có ý để Diệp Lưu Vân bắt đầu lại từ đầu. Đã bắt đầu rồi, vậy thì không bằng để chính hắn tự mình rèn luyện mà vượt qua. "Ừm," Càn Phong cũng đáp một tiếng: "Theo lý mà nói, thần hồn của tiểu tử này, đẳng cấp là đủ rồi, hẳn là có thể ứng phó được! Chỉ xem chính hắn có thể đột phá được cửa ải tâm lý kia hay không!" Hai người bọn họ, ngoài lôi đài cũng đang khẩn trương quan sát. Diệp Lưu Vân quả thật thích ứng rất nhanh, bây giờ đã duy trì được ưu thế, đang đè ép đối thủ mà đánh. Nhưng là, hắn cảm thấy chính mình cũng chỉ là thích ứng mà thôi, lực lượng các phương diện, cũng không có tăng lên. Phương diện thần hồn, cũng không hiện ra rất sung túc, Đao Ý cũng không có tăng lên. Hắn muốn lần nữa chuyên chú vào một chút về Đao Ý, nhưng vừa phân tâm, Chủ thần hồn đối với việc điều động những lực lượng khác liền sẽ xuất hiện sơ suất. Khi nghiêm trọng, thậm chí còn sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của phó thần hồn. Dần dần, chính hắn cũng ý thức được: "Thần hồn của ta đã đạt tới đẳng cấp Tôn giai, làm sao vẫn không đủ dùng đây?" Hắn lúc này mới nghĩ đến, vấn đề xuất hiện trên người mình. Chính hắn một mực đang hồ đồ suy nghĩ lung tung, đang lo lắng thất bại. Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn phân tán thần hồn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984619/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.