Diệp Lưu Vân mỉm cười, đối với những trưởng lão từng cao cao tại thượng này, hắn cũng không quá để tâm. Thực lực của hắn hiện tại cũng không kém. Cho dù là đối mặt với cảnh giới Âm Dương nhất trọng, cũng có thể có sức chiến đấu, cho nên trong lòng hắn rất có tự tin. Hắn đối với Viêm Cửu trưởng lão tới tìm hắn báo thù, ngược lại không có chút nào ngoài ý muốn. Nhưng hắn không rõ, Hỏa Đồng Đỗ gia tới góp vui gì. "Đỗ gia tới góp vui gì? Ngươi là người nào của Đỗ gia? Đỗ Viễn không phải sống được thật tốt sao?" "Ta là Chấp pháp trưởng lão Đỗ Giang Nam của Đỗ gia. Đỗ Viễn tiết lộ công pháp tu luyện của gia tộc, đang bị phạt bế quan sám hối. Mà ngươi đã lén học công pháp của Đỗ gia chúng ta, đương nhiên phải giao trả công pháp của chúng ta. Ta muốn đưa ngươi về Đỗ gia, xóa đi đoạn thần thức ngươi đã lén học công pháp của Đỗ gia chúng ta!" "Ha ha!" Diệp Lưu Vân nhịn không được cười ra tiếng. "Các ngươi đúng là nghĩ ra được! Nhưng ngươi yên tâm, ta quay đầu lại sẽ chỉnh lý công pháp của Đỗ gia các ngươi ra, đem đến nhà đấu giá để bán đấu giá!" Diệp Lưu Vân căn bản là lười biếng để ý tới Đỗ Giang Nam. Giao trả công pháp gì chứ, hoàn toàn là nói bậy. Chẳng qua là muốn lừa hắn trở về Đỗ gia, buộc hắn giao ra Kim Đồng công pháp và truyền thừa của hắn mà thôi. Diệp Lưu Vân hiện tại cũng không phải tiểu hài tử, không dễ lừa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984483/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.