Tiêu Minh Nguyệt cảm thấy Thanh Lân này dường như ngoại trừ phun lửa và ăn uống, thì không có lực tấn công nào đáng kể. Nàng thích Thanh Lân này, cũng chỉ là cảm thấy nó linh trí cao, vô cùng thông minh mà thôi. Còn như lực tấn công, nàng có thể đi trở về tìm công pháp thích hợp rồi sau đó huấn luyện Thanh Lân. Người của Dạ Ma Tông, căn bản là năm sáu người một tổ, vây công một con rắn hoa ban, Tiêu Minh Nguyệt một mình chiến đấu một con rắn hoa ban Âm Dương nhị trọng. Loại rắn hoa ban này, không chỉ chứa kịch độc, mà còn da dày thịt béo, hơn nữa vật chủng trong bí cảnh nơi đây, thể hình đều đặc biệt khổng lồ, cho nên bọn họ đối phó lại, vô cùng phí sức. Chỉ có Tiêu Minh Nguyệt là chiếm được thượng phong. Nhưng con rắn hoa ban này, cũng không giống Hầu Vân Phong dễ đánh như vậy. Tuy Tiêu Minh Nguyệt dùng chiêu thức tương tự, nhưng con rắn hoa ban kia chỉ đau đến một tiếng gào thét, thân thể to lớn của nó, cũng không bị Tiêu Minh Nguyệt đánh bay. Vảy rắn trên thân nó, cũng chỉ là rụng đi một bộ phận mà thôi. Tiêu Minh Nguyệt thấy vậy, cũng thay đổi sách lược tấn công, những đòn tấn công tiếp theo, cũng đều rơi vào một điểm, đều là vị trí vảy rắn bong ra. Điều này khiến con rắn hoa ban đối diện nàng đau đớn không thôi, liên tục kêu gọi đồng bạn tới giúp đỡ. Nhưng hai con rắn hoa ban khác, tuy chiếm ưu thế, nhưng đều bị những ma tu này, dùng ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984463/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.