"Lưu Vân! Ngươi bình tĩnh một chút!" Vũ Khuynh Thành lại hô lên một tiếng, còn dùng thần thức truyền âm, mới đem Diệp Lưu Vân gọi tỉnh. Vừa nghĩ tới Lôi Minh sắp bị ma tộc ăn hết, Diệp Lưu Vân toàn thân rùng mình một cái. "Mau! Cứu Lôi Minh!" Diệp Lưu Vân cũng hoảng hồn. Hậu quả này quá nghiêm trọng, hắn cũng không dám suy nghĩ. Hắn muốn liền trực tiếp thu tất cả mọi người vào. Cửu công chúa lại kêu lên: "Ta ở lại bên ngoài giúp ngươi nhé?" Nàng cảm thấy Diệp Lưu Vân vì cứu nàng, mà bỏ qua Lôi Minh, nàng có chút áy náy. "Đừng nói nhảm!" Diệp Lưu Vân gầm lên một tiếng, làm mọi người sợ đến mức rụt cổ lại! Sau đó, Diệp Lưu Vân không giữ lại một ai, ngay cả Phiêu Vân cũng bị hắn bắt vào nhẫn trữ vật. Cửu công chúa bị thu vào, tủi thân khóc lên. "Có phải là ta quá vô dụng, hắn chê ta rồi không?" Vũ Khuynh Thành cũng thở dài một hơi. "Ai! Không phải đâu, hắn không phải là loại người đó, hắn chỉ là đang sốt ruột vì Lôi Minh mà thôi." Những người khác, cũng đều là trầm mặc không nói. Ngọc Nhi và Như Nguyệt sau khi biết Lôi Minh bị bắt, cũng đều trầm mặc. Nhưng bọn họ đều biết, Diệp Lưu Vân làm vậy là muốn liều mạng vì Lôi Minh! Hiện tại, ở bên ngoài chỉ còn lại một mình Diệp Lưu Vân. Hắn cũng đã không còn cố kỵ. Liền trực tiếp hô to lên: "Các ngươi, đám ma tộc kia hãy nghe đây! Mau đem đồng bạn của ta giao ra. Nếu như các ngươi dám làm hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984356/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.