Diệp Lưu Vân thật ra có tốc độ rất nhanh, chỉ trong vài hơi thở, liền đuổi kịp vũ tu kia, đầu tiên là diệt đi một thần hồn của hắn. Thế nhưng vũ tu kia cũng tu luyện thần hồn thứ hai. Cho nên hắn cũng chặt tay cầu sinh, trực tiếp không thèm quản thần hồn này nữa, mà là tiếp tục đào mệnh. Diệp Lưu Vân lại lập tức không dám kéo cả hai thần hồn của hắn vào, sợ mình không phải đối thủ. Cho nên chỉ có thể cẩn thận từng cái một diệt đi, cứ như vậy lại cho vũ tu kia cơ hội chạy trốn. Cường giả Thiên Cương Cảnh hậu kỳ, trong nháy mắt liền có thể chạy xa vạn dặm. Diệp Lưu Vân diệt đi một thần hồn của hắn, chỉ dùng thời gian hai hơi thở, nhưng vũ tu kia thật ra đã chạy rất xa rồi. Diệp Lưu Vân nếu không có bản lĩnh ẩn vào hư không xuyên toa này, căn bản là không đuổi kịp hắn. Khi Diệp Lưu Vân lần thứ hai đuổi kịp hắn, đột nhiên cảm thấy một cỗ uy áp cường đại giáng lâm. Hắn không kịp nghĩ nhiều, kéo thần hồn của người kia vào thần hồn của mình, ngay cả nhục thân của người kia cũng không phá hủy, nhẫn trữ vật cũng không kịp thu, trực tiếp ẩn vào hư không bỏ chạy. Cũng may hắn đi nhanh. Hắn vừa ẩn vào hư không, chân trời liền có hai đốm đen nhanh chóng áp sát lại, trong chớp mắt liền đến đây. Hai người này đều là cường giả Thiên Cương Bát Trọng, là biết được Kinh Vô Địch cũng mang người đến sau đó, cố ý chạy tới, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984345/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.