"Phiêu Vân, tình huống trong bí cảnh không rõ, nếu không thì, nàng hãy vào trong nhẫn trữ vật của ta ẩn núp một chút trước đi. Chờ ta tiến vào bí cảnh, xác nhận không có nguy hiểm, rồi thả nàng ra nhé?" Diệp Lưu Vân lo lắng Phiêu Vân khinh suất tiến vào sẽ gặp phải nguy hiểm. "Chủ nhân, Phiêu Vân không yếu ớt như vậy!" Phiêu Vân cũng biết Diệp Lưu Vân lo lắng an nguy của nàng. Nhưng nàng cũng không muốn luôn bị chủ nhân chăm sóc. Theo lý mà nói, trong tình huống này, thị nữ như nàng mới nên tiến vào dò đường. Bất quá nàng cũng biết, tính cách của Diệp Lưu Vân, căn bản không thể nào để người khác đi mạo hiểm vì hắn. "Vậy được rồi! Chúng ta nắm tay nhau vào, để tránh bị trận pháp truyền tống của bí cảnh tách ra." Diệp Lưu Vân vươn tay về phía Phiêu Vân, còn ở trên người nàng lưu lại một đạo thần thức ấn ký, để tránh sau khi tiến vào bị ép phân tán ra. Phiêu Vân gương mặt ửng hồng đưa tay ra, cùng Diệp Lưu Vân bắt tay. Tuổi của nàng, lại xấp xỉ Diệp Lưu Vân, nhưng ở bên cạnh Diệp Lưu Vân, nàng liền không hiểu có một loại cảm giác an toàn. Diệp Lưu Vân lại không có suy nghĩ thừa thãi, kéo nàng liền lập tức nhảy xuống nước. Nàng cũng vội vàng thu liễm tâm thần, toàn bộ tinh thần tập trung cảnh giác lên. Bọn họ vừa tiến vào lỗ đen, liền cảm nhận được trận pháp khởi động. Ngay sau đó, bóng dáng của bọn họ liền biến mất ở trong lỗ đen. Chờ bọn họ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984333/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.