Trận chiến rất nhanh liền kết thúc, Lôi Minh bọn họ đều nhất nhất thu hồi trữ vật giới chỉ của đám người thành chủ. Còn lại một số người có cảnh giới thấp, Diệp Lưu Vân bọn họ cũng lười đi đánh giết. Hắn chỉ tìm một vài trưởng lão và hộ viện có cảnh giới thấp tới, lại lần nữa hỏi: "Ở đây ai là người quyết định?" Mấy người đều sửng sốt một chút, trong lòng đều thầm nghĩ: "Người có quyền quyết định thì đã bị ngài giết rồi, tại sao lại còn tới hỏi chúng ta?" Lúc này có một võ tu ăn mặc như hộ viện, phản ứng khá nhanh, lập tức đáp lời nói: "Đương nhiên là đại nhân ngài quyết định! Đại nhân ngài quyết định!" "Ừm!" Diệp Lưu Vân lúc này mới hài lòng gật gật đầu, rồi sau đó nói với hắn: "Nếu là ta quyết định, vậy thì dẫn ta đi bảo khố, đem bảo vật ở đây đều lấy ra, chia cho mọi người một phần." "Được, đại nhân ngài theo ta, ta dẫn ngài đi bảo khố!" Bộ dáng khúm núm của hộ viện kia khiến người ta nhìn thấy đều cảm thấy ghê tởm. Diệp Lưu Vân cũng lười để ý đến hắn, trực tiếp để hắn dẫn đường, đến bảo khố, cũng không kiểm tra, trực tiếp đem đồ đạc thu vào, liền rời khỏi phủ thành chủ, vẫn để hộ viện kia dẫn đường, đi đến một thương hội lớn hơn trong thành mua địa đồ. Hộ viện kia dẫn Diệp Lưu Vân đến một Đại thương hội, lại là Thiên Ngữ Lâu mà Diệp Lưu Vân trước đây đã từng tiếp xúc ở Đông Hải. Đến sau đó, Diệp Lưu Vân liền trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984294/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.