Kim Đồng của Diệp Lưu Vân quét qua mảnh tiêu thổ này. Ngoại trừ đất đai cháy đen, hết thảy đều bị phần thiêu đãi tận, không còn vật nào khác. Kim Đồng của hắn thì có thể nhìn thấy rất xa. Chẳng qua phía trước có mấy ngọn núi trọc, che mất tầm nhìn. Diệp Lưu Vân dùng Khóa Không Chi Lực của Kim Đồng, nhìn về phía xa. Bên ngoài mấy tòa sơn khâu, có một con Song Đầu Hắc Sắc Cự Khuyển lớn như sơn khâu, đang nằm rạp trên mặt đất ngủ say. Dưới thân thể của hắn, còn có không ít tinh thạch sinh mệnh lộ ra. Cự khẩu của ác khuyển hơi há ra, lộ ra hai chiếc răng nanh, nước bọt chảy xuống như suối núi. Nhìn cảnh giới thì hẳn là có dáng vẻ Thiên Cương Cảnh lục thất trọng. "Con ác khuyển này có bản sự gì?" Diệp Lưu Vân hỏi Địa Ngục Minh Xà. "Một cái đầu phun lửa, một cái đầu có thể phun độc yên. Hơn nữa thân thể lại cứng cáp, đặc biệt chịu đòn! Nhưng linh trí của nó không cao, tử tâm nhãn, cho nên công kích thần hồn là phương thức tốt nhất." Địa Ngục Minh Xà nói với Diệp Lưu Vân. Ngay khi Diệp Lưu Vân quan sát con Địa Ngục Song Đầu Khuyển kia, nó cũng tựa như có điều phát giác, cảnh giác dựng lỗ tai lên, hai con mắt cũng mở ra, bắt đầu dùng thần thức dò xét lãnh địa của mình. Đợi nó phát hiện ra một đám người Diệp Lưu Vân, lập tức bật nhảy lên, hướng về phía Diệp Lưu Vân và những người khác gào thét hai tiếng. Nó vừa đứng lên, Diệp Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984289/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.